CHATTHUGIAN.MOBIE.IN
kính chào qúy khách

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Tử Vi   Truyện Tranh  
Facebook  Xổ Số  Dịch  Tải Game  Báo  Tiền Ảo Bitcoin 

 Ác ma tổng tài, anh hổn đản


phan 8

 Chương 59: Chân Chính 「Thẹn Thùng 」
 Bởi vì hành động của anh quá đột ngột , Lâm Khả Tâm nhất thời cứng người ,
 thậm chí những gì cô định nói cũng đã quên hết , mà Tiểu Bắc Kinh không biết
 hai người đang làm gì nên tò mò đến cọ cọ vào hai người , nhưng bọn họ vẫn
 không nhúc nhích.
 Đương lúc Lâm Khả Tâm ýthức tìm về , thì Tư Đồ Viêm đã buông đôi môi của cô
 ra , còn hứng thú nhìn cô.
 " Tư Đồ Viêm , anh ,anh đột nhiên hôn tôi làm gì?" Lâm Khả Tâm cúi đầu ,ánh
 mắt không dám nhìn anh
 Nhưng cô càng muốn tránh né ánh mắt của anh thì anh lại không để cho cô toại
 nguyện , anh dùng ngón trỏ nâng cằm của cô , thẳng cho đến khi cô nhìn anh.
 Tư Đồ Viêm nheo mắt lại , mang theo chút đắc ý: " Thật ra cũng không có gì , tôi
 chỉ muốn chỉ cho một ai đó , rốt cuộc như thế nào mới là chân chính「 thẹn
 thùng 」.”
 Lâm Khả Tâm quả thật không thể tin vào những gì mình nghe.
 Cái gì? Anh dùng lýdo lãng xẹt đó để hôn cô?Người có tài năng đặc biệt ha , cô
 hiểu được , anh làm vậy vì không muốn giải thích thôi , hơn nữa cô cũng tin nếu
 nhưánh mắt không tiếp tục nói thì sẽ dùng miệng ngăn lời cô lại.
 "Được rồi được rồi , anh nói thế nào cũng được , ai bảo anh là Tư Đồ Đại Gia làm
 chi? Tư Đồ Đại Gia , bây giờ chúng ta có thể đi ăn cơm rồi chứ?" Lâm Khả Tâm
 nói xong , hướng đến anh le lưỡi.
 Nhìn thấy đầu lưỡi phấn nộn của cô , anh cảm thấy hạ thân buộc chặt , nghĩnghĩ
 , cũng đúng , anh đã cấm dục một tuần , cũng khó trách dễ dàng phản ứng như
 vậy.
 Từ từ , cấm dục một tuần? Thì phải nói Lâm Khả Tâm cũng đã qua kỳ rồi?
 Phản ứng lại dây , Tư Đồ Viêm trực tiếp hỏi: " Đúng rồi , 「bạn tốt 」 của em đã
 đi rồi chứ?"
 Đây chính là vấn đề mà Lâm Khả Tâm lo lắng, không nghĩtới anh hỏi ra , cô có
 chút khẩn trương: " Không , chưa đâu."
 Không thể không nói , cô không phù hợp với việc nói dối , chỉ cần anh liếc nhìn
 một cái liền có thể nhận ra: " Ồ, thật sao?"
 Tư Đồ Viêm dùng ánh mắt kỹ càng quan sát Lâm Khả Tâm , giống nhưanh sẽ
 đoán được cô nghĩgì , bị anh làm cho chột dạ , Lâm Khả Tâm biết cô không thể
 gạt anh , khẽ cắn môi thừa nhận: " Được rồi, được rồi , quả thật hôm nay tôi đã
 hết."
 Lời nói của Lâm Khả Tâm vừa dứt , anh liền hung hăng hôn lên môi cô.
 Chương 60 :Không Thể. . . . . .
 Đúng vậy , bởi vì cấm dục lâu rồi nên anh như con hổ đói lâu ngày , bá đạo ,
 cường ngạnh hôn , làm cho cô một trận choáng váng.
 Ngay từ đầu , Lâm Khả Tâm còn đẩy anh ra nhưng vì nụ hôn đó quá mãnh liệt ,
 cô làm sao ngăn cản được? Từ từ chậm rãi buông nắm tay , mà trong lòng cũng bị
 nụ hôn đó làm cho hoà tan , thậm chí cả người đều nóng lên , ýthực được cô
 không còn chống cự nữa , Tư Đồ Viêm buông lỏng đôi môi sưng đỏ của cô ra.
 "Chúng ta vào phòng ngủ , được chứ?" Âm thanh mang theo từ tính của Tư Đồ
 Viêm càng thêm kích thích cảm quan của Lâm Khả Tâm.
 Mà nụ hôn này càng đốt lửa thân thể của cô , cô dùng ánh mắt mê ly nhìn anh ,
 cuối cùng lýtrí còn xót lại , cô cự tuyệt nói: " Nhưng mà chúng ta còn chưa ăn
 cơm. . . . . ."
 Tư Đồ Viêm cúi người , nhẹ nhàng nói: " Hiện tại anh chỉ muốn ăn em." Nói xong
 , anh khẽ hôn lên vành tay nhạy cảm của cô , cảm giác tê dại nhưluồng điện xẹt
 qua thân thể của Lâm Khả Tâm , làm cho cô vô lực chống đỡ: " Đừng nhưvậy. . . .
 . ."
 Lâm Khả Tâm ngoài ýmuốn đẩy anh ra , nhưng cổ tay của anh bắt được , anh
 dừng động tác một chút: "Khả Tâm , anh đã nhịn 1 tuần rồi , phải biết đối với
 người đàn ông bình thường đó là thời gian lâu lắm , nhưng anh không muốn ép
 em , nếu em nói không thì anh sẽ không làm nữa , nói cho anh biết được hay
 không?" Tư Đồ Viêm nói xong , không động đậy nhìn cô , mà Lâm Khả Tâm cúi
 đầu , ngượng ngùng.
 Thật ra lúc anh thốt ra hai chữ 「Khả Tâm 」 , cô cảm giác trong lòng mình rạo
 rực , cô cũng hiểu đó chính là rung động , chẳng lẽ chính mình thích anh sao? Cô
 khẽ lắc đầu , không có khả năng , người cô thích là Cố Ca Ca mới đúng !
 Nghĩ đến Cố Thiếu Kiệt , trong lòng Lâm Khả Tâm cảm thấy ấm áp nhưng cũng
 không khỏi đau khổ, chứng minh là cô còn thích Cố Thiếu Kiệt ..
 Ýthức được điểm đó , cô muốn cự tuyệt thỉnh cầu của Tư Đồ Viêm nhưng lúc sau
 , Tiểu Bắc Kinh cọ cọ trên đùi của cô , nhìn bộ dáng vui vẻ đáng yêu của Tiểu Bắc
 Kinh , trong lòng sinh ra một cảm xúc mềm mại , sau đó cô nghĩtới những gì Đại
 Vĩnói , nên những gì cô xây dựng thành bức tường trong lòng liền sập đổ.
 Tư Đồ Viêm thấy cô không cự tuyệt , biết là cam chịu , trong nháy mắt anh liền
 cuối thân hôn lên cổ cô . . . . .
 Không , không thể. . . . .
 * * *
Chương 61 : Không cần ở trong này. . . . . .
 Nghĩ đến Cố Thiếu Kiệt , Tư Đồ Viêm nâng tay , muốn đẩy anh ra , nhưng không
 đợi cô đụng tới , thì cảnh tượng Cố Thiếu Tuyệt và Hách Sa Sa lại hiện ra trong
 đầu cô , cô để tay ở không trung ...
 Đúng vậy , Cố ca ca và Sa Sa đã cùng chỗ , hơn nữa sẽ rất nhanh 2 người đính
 hôn , chính cô năm lần bảy lượt nghĩvề anh , ngoại trừ làm mọi người thêm khó
 xử thì được lợi gì nữa đâu?
 Lâm Khả Tâm tưởng tượng , cô đã kývào hợp đồng , trở thành 「người vợ 」
 không ai biết của Tư Đồ Viêm , như vậy dù cho lần này cô có thể cự tuyệt thì
 những lần khác cũng không được , nếu lúc đó anh giận thì cô lại tự trút khổ vào
 thân , hơn nữa nếu anh thật sự làm cô cảm động thì cũng tốt , ngay lúc này cô
 vẫn cảm giác được là mình rung động ..
 Có lẽ cứ nhưvậy với anh và buông tay Cố ca ca thì cũng đâu có gì sai? Lâm Khả
 Tâm một bên nghĩ, một bên dùng ánh mắt mê ly nhìn Tư Đồ Viêm: " Không cần
 ở trong này , chúng ta vào phòng ngủ. . . . . ."
 Đây là câu nói cuối cùng mà cô cố gắng bỏ qua lýtrí của bản thân nói ra , Tư Đồ
 Viêm cúi xuống ôm lấy Lâm Khả Tâm đi vào phòng ngủ , vì để cho Tiểu Bắc Kinh
 không quấy rầy chuyện tốt của 2 người nên anh đóng cửa lại để chú chó con bên
 ngoài.
 Bên ngoài , Tiểu Bắc Kinh không rõ chuyện gì nên cứ đi qua đi lại còn trong
 phòng lại là một cảnh xuân sắc diễn ra , bất quá đây là lần đầu tiên, Tư Đồ Viêm
 phá lệ , anh trở nên ôn nhu , cảm giác ngượng ngùng từ lúc đầu đã dần mất đi ,
 thay vào đó là hoà hợp theo động tác của anh cho đến khi hai người thoả mãn rồi
 cùng nhau ngủ.
 Ngày hôm sau , Lâm Khả Tâm tỉnh dậy , cô tinh tế quan sát vẻ mặt tuấn suất của
 Tư Đồ Viêm , bỗng nhiên cô cảm thấy anh cũng không đến nổi chán ghét nhưvậy
 , lúc này ngoài cửa truyền đến tiếng sủa của Tiểu Bắc Kinh , còn có tiếng cào cửa
 của chú chó con , cô đoán được là Tiểu Bắc Kinh đói bụng , nên cô trở thân muốn
 lấy chút gì cho nó ăn , nhưng cô vừa quay thân thì Tư Đồ Viêm liền tỉnh: " Sao em
 dậy sớm vậy?" Tư Đồ Viêm nhìn Lâm Khả Tâm , vừa ngáp
 "Chó con bên ngoài cửa kêu không ngừng , em nghĩnó đói bụng , nên định đem
 chút đồ cho nó ăn." Lâm Khả Tâm giải thích nói . ( TT: sửa anh em nhơ, cho nó tìm củm chút)
 Nhưng anh không thèm để ý những gì cô nói , anh ôm cô mỗi lúc chặt hơn: "
 Không cần quan tâm đến nó , em nhìn em xem hôm qua dùng sức nhưvậy hẳn
 bây giờ vẫn mệt chết đi?"
 Không thể không nói tối hôm qua cô làm cho anh thực thoả mãn , nhưng anh
 cũng biết nhưvậy đối với cô là quá sức nên anh phá lệ quan tâm.
 Chương 62 : Cẩu Ba Ba , Cẩu Mụ Mụ
 ( TT : Này mình để nguyên bản W , nghe cho nó đỡ , chứ dịch ba Ba chó , Mẹ Chó thì kì kì :-D)
 Lời nói của Tư Đồ Viêm làm cho Lâm Khả Tâm không khỏi nhớ tới đêm triền
 miên của hai người hôm qua , làm cho sắc mặt nhất thời đỏ lên.
 "Không cần , Em không mệt."
 Nhưng đối với anh mà nói , ôm cô làm cho anh rất thích , nên không tính liền vậy
 mà buông tay: " Em ngủ thêm chút nữa đi." dừng một chút , anh bổ sung nói:
 "Nghe lời anh."
 Hai chữ cuối tràn đầy mị hoặc làm cho Lâm Khả Tâm thiếu chút nữa liền gật đầu.
 Nhưng cuối cùng cô vẫn thẹn thùng , không muốn để cho anh phát hiện , liền đẩy
 anh ra một phen: "Em không muốn ngủ nữa , anh buông tay ra , em đi làm đồ ăn
 sáng cho anh , hơn nữa nếu nhưem không dậy , không chừng chó con sẽ cào nát
 cửa."
 Như là nghe được lời nói của Lâm Khả Tâm , Tiểu Bắc Kinh càng lúc cào cửa
 càng mạnh hơn , làm cho Lâm Khả Tâm và Tư Đồ Viêm không khỏi bật cười..
 "Xem ra anh nên đổi một cái cửa bằng inox " Một bên , Tư Đồ Viêm trêu đùa ,
 một bên bỏ tay ra nhưng trên mặt không chút tình nguyện.
 Lâm Khả Tâm đứng dậy , nhặt quần áo mặc lại.
 "Sáng nay anh muốn ăn gì?" Lâm Khả Tâm thuận miệng hỏi một câu
 Tư Đồ Viêm nghĩnghĩ, nhưng chẳng biết ăn gì: " Tuỳ em , anh không kén ăn."
 Đối với người bận rộn nhưanh , có ăn là tốt lắm rồi , làm gì mà chọn lựa? Huống
 chi tay nghề của cô cũng không tệ .
 Mặc quần áo vào , Lâm Khả Tâm mở cửa ra , lúc này Tiểu Bắc Kinh chạy vào
 phòng ngủ , quẩy quẩy đuôi cọ cọ vào chân của cô , cô ôm lấy Tiểu Bắc Kinh đang
 làm nũng , sau đó giơlên trước mặt: " Chó con à , con nói xem ba ba không có
 kén ăn , vậy còn con , sáng nay con sẽ ăn gì? Mẹ làm cho con nha."
 Bất quá Chú Chó con còn chưa mở miệng thì Tư Đồ Viêm liền giành trước: " Đợi
 chút, Ba Ba của nó , em đang nói anh sao?"
 "Đúng đó." Lâm Khả Tâm nhìn Tư Đồ Viêm , bày ra một dạng đương nhiên” "
 Bình thường người ta nuôi chó không phải kêu vậy sao?"
 Tuy rằng anh đã gặp qua tình huống này nhưng để gọi là cẩu ba ba không được
 tự nhiên , dù sao thấy Lâm Khả Tâm cao hứng , anh cũng không nói thêm gì: "
 Được rồi , chỉ cần em vui là được , cẩu mụ mụ. "
 "Ừh" Lâm Khả Tâm cũng thật cao hứng , ánh mắt trở nên sáng loá .
 "Đi thôi , chúng ta đi chuẩn bị đồ ăn cho ba ba con nào "
 Nhìn theo bộ dáng của Lâm Khả Tâm , Tư Đồ Viêm bất đắc dĩlắc đầu nhưng trên
 mặt nở ra nụ cười hài lòng.
 Chương 63 : Khách Không Mời Mà Đến
 "Đồ ăn cho chó để ở trong phòng khách đó. " Tư Đồ Viêm không quên nhắc nhở.
 "Ừh, biết rồi. " Nói xong , Lâm Khả Tâm ôm Tiểu Bắc Kinh đến phòng khách , cô
 vừa lấy đồ ăn cho Tiểu Bắc Kinh ra thì chuông cửa vang lên.
 Nghe tiếng chuông , cô đứng dậy hướng đi ra cửa , ai nha , sáng sớm vậy tới làm
 gì? Mang theo nghi hoặc , Lâm Khả Tâm mở cửa , trước cửa là một người phụ nữ
 xinh đẹp.
 Không đợi Lâm Khả Tâm hỏi là ai thì người phụ nữ kia liền mở miệng trước :"
 Cô là ai?Tại sao lại ở đây?"
 Nhìn thấy Lâm Khả Tâm , người phụ nữ kia vẻ mặt còn kinh ngạc hơn , bị người
 đó hỏi , Lâm Khả Tâm bỗng không biết nên giải thích về mối quan hệ của cô và
 Tư Đồ Viêm nhưthế nào ...
 Người phụ nữ kia thấy cô không trả lời liền cao thấp dò xét một phen.
 "Bộ dạng cô. . . . . .Nhìn cũng chỉ tầm thường thôi, nhưng mà quần áo thì lại
 không tầm thường ha . . . . . ."
 Người phụ nữ đánh giá nhìn quần áo Lâm Khả Tâm mặc không dưới mấy trăm
 vạn , cô ta chau mày , trên mặt thập phần chán ghét , tiếp giây theo , bỗng lộ ra vẻ
 mặt nhưphát hiện ra điều gì:" A~~ Tôi biết rồi , cô là người giúp việc Tư Đồ ca
 mới mời đến?"
 "Hả?" Bởi vì lời nói của người phụ nữ đối diện quá lớn nên Lâm Khả Tâm nhất
 thời trố mắt.
 Thấy Lâm Khả Tâm bất động , người phụ nữ không kiên nhẫn vươn tay đẩy cô
 sang một bên , sau đó không chút khách khí tự vào phòng khách rồi ngồi xuống .
 "Thật đúng là , Tư Đồ Ca mướn người giúp việc không có năng lực gì cả ,khách ở
 ngoài cửa nữa ngày cũng không biết tiếp đón vào nhà , nếu lần sau cô còn như
 vậy , cẩn thận tôi kêu Tư Đồ Ca đuổi cô đó." Nói xong ,cô ta liếc Lâm Khả Tâm
 một cái , nhíu mày , tiếp tục nói: " Sao còn bất động đứng đó? Còn không mau
 kêu Tư Đồ Ca ra đây , nói với anh ấy có Hiểu Linh tới tìm."
 Không thể không nói , từ lúc gặp người phụ nữ này những lời nói của cô ta làm
 cho Lâm Khả Tâm lọt vào trong sương mù , dù không biết người đó nói gì nhưng
 cô cũng không thích thái độ kiêu căng của Hiểu Linh.
 "Thật ngại , Hiểu Linh tiểu thư. . . . . ." Lâm Khả Tâm vừa nói một nửa , liền bị
 Hiểu Linh cắt lời.
 "Stop ! Tôi nói cho cô biết nha , hai chữ 「 Hiểu Linh 」 chỉ có Tư Đồ Ca mới
 được gọi thôi , còn thứ loại người nhưcô căn bản không có tưcách gọi nó."
 Dừng một chút , Hiểu Linh khinh thường nhìn Lâm Khả Tâm , như là ban ân
 giống nhau: " Quên đi , coi như đây là lần đầu tiên tôi gặp cô , tôi sẽ tha thứ cho
 cô , nhưng về sau cô phải gọi tôi là Tần Tiểu Thư, hơn nữa nếu nhưTư Đồ Ca có
 mang phụ nữ qua đêm cô liền phải chủ động thông báo cho tôi . Do ——you ——
 understand?"
 Nhưlà biểu hiện trình độ hơn Lâm Khả Tâm , nên Tần Hiểu Linh còn nói thêm
 tiếng Anh.
 Chương 64 : không biết xấu hổ
 Thấy Tần Hiểu Linh mang bộ dạng cao ngạo , Lâm Khả Tâm nhịn không được ,
 người gì đâu vừa cao ngạo rồi còn khoa tay múa chân cắt ngang lời nói của người
 khác, chẳng lẽ gia đình cô ta không chỉ thế nào là lễ phép sao?
 Lâm Khả Tâm cẩn thận nhìn Tần Hiểu Linh một phen , không thể không nói mặc
 dù Tần Hiểu Linh tính tình rất xấu nhưng bộ dáng bên ngoài rất đẹp , đôi mắt dài
 nhỏ xếch lên , mị hoặc , duyên dáng , cái mũi mảnh khảnh cao ngất , đôi môi đỏ
 mọng gợi cảm , dáng người 「 ngực tấn công mông phòng thủ 」 của cô ta làm
 cho đàn ông không thể nào không mê muôi , cả người tản ra sự quyến rũ .
 Bất quá , Lâm Khả Tâm nghỉ sự gợi cảm này không phải từ bên trong bộc phát ra
 mà nhờ có cách ăn mặc theo mốt , quả thận trên mặt trang điểm rất đậm , mới
 che đậy thanh xuân 20 , quần áo bại lộ ra cái eo nhỏ và đôi chân thon dài nhưng
 làm cho cô ấy không thân thiết , hơn nữa cảm giác giống như 「gái đứng đường
 」 vậy.
 Nhưng nhìn quần áo một thân hàng hiệu của Tần Hiểu Linh , Lâm Khả Tâm
 khẳng định gia cảnh cô ấy nhất định không tồi , bất qua cho dù có là Đại Tiểu Thư
 nhung trong lòng Lâm Khả Tâm , cô ta không hề xứng với ba chữ đó , vì Hách Sa
 Sa cũng là Đại Tiểu Thưnhưng so với Tần Hiểu Linh thì tốt hơn rất nhiều ..
 Tuy rằng đối với Tần Hiểu Linh , Lâm Khả Tâm không thích nhưng cô vẫn lễ
 phép hồi đáp: " Được rồi , TầnTiểu Thư, thật ra . . . . . . tôi không phải người
 giúp việc của Tư Đồ Viêm."
 Thật mà nói cô so với người giúp việc cũng có khác gì đâu , trong lòng Lâm Khả
 Tâm tự nói.
 Lời nói của cô làm cho Tần Hiểu Linh nhất thời kinh ngạc trừng to mắ:” "Cái gì?
 Cô không phải người giúp việc của Tư Đồ Ca , vậy tại sao cô lại ở đây? hay là. . . . .
 ."
 Tần Hiểu Linh lại nhìn Lâm Khả Tâm lần nữa , đương lúc thấy vết hôn trên cổ
 của cô , Hiểu Linh nhất thời kêu lên :" A!!!! Cô và Tư Đồ ca ca qua đêm? A ! Thật
 không biết xấu hổ."
 Tần Hiểu Linh còn tính toán nhờ Lâm Khả Tâm giúp cho cô ta đề phòng Tư Đồ
 Viêm không mang phụ nữ về , ai ngờ người đứng trước mặt lại chính là 「 người
 phụ nữ không đứng đắn 」 .
 Tần Hiểu Linh thét chói tai , làm cho Lâm Khả Tâm đau cả lổ tai , vì không muốn
 cô ta bát nháo them nữa , cô xoay mình nói," Tần Tiểu Thư, nếu không còn việc
 gì tôi phải đi chuẩn bị điểm tâm , nếu cô muốn tìm Tư Đồ Viêm , thì tự cô đi đi ,
 anh ấy trong phòng ngủ." Nói xong , Lâm Khả Tâm định rời đi nhưng vừa xoay
 người cánh tay đã bị Tần Hiểu Linh túm lại.
 Chương 65 : Ác Nhân Cáo Trạng Trước
 "Chờ tôi một chút , ai cho phép cô bỏ đi?" Tần Hiểu Linh dùng móng tay dài bấu
 vào thịt của Lâm Khả Tâm.
 Lâm Khả Tâm quay đầu , nhịn không được nói: " Đau quá , Tần Tiểu Thưphiền
 cô nhẹ tay chút."
 "Đồ Đê điện , nói , cô và Tư Đồ Ca Ca quen biết nhau bao lâu rồi? Còn nữa , cô chỉ
 thuộc mặt hàng loại ba , thế nào dám câu dẫn Tư Đồ Ca Ca của tôi?"
 Ngữ khí cùng sự công kích của Tần Hiểu Linh làm cho Lâm Khả Tâm thập phần
 tức giận , cưnhiên dám kêu cô là đồ đê tiện? Sao cô ta không xem lại gương coi ai
 giống đồ đê tiện hơn ai? Còn nữa cái gì mà hàng loại ba? Cô tuy rằng không phải
 đại mỹ nữ nhưng cũng không có kém đến vậy a? Tần Hiểu Linh này cũng quá
 đáng đi?
 Cái này chết thì chết , Lâm Khả Tâm bất chấp lễ phép , cùng Tần Hiểu Linh tranh
 cãi: " Tần Tiểu Thư, thứ 1 tôi không có câu dẫn Tư Đồ Ca Ca của cô ngược lại là
 do anh ấy thích tôi , chủ động tìm tôi ; thứ 2 , làm ơn cô đừng cố tình gây sự được
 không? Nhìn bộ dạng cô xem? Còn giống tiểu thư khuê các không? Tôi thật thay
 ba mẹ cô mà mất mặt đó."
 Tần Hiểu Linh xuất thân từ nhà giàu lại là con một trong gia đình , được Tần Lão
 nâng nhưtrứng , nên người chung quanh lúc nào cũng ngot ngào với cô , đâu có
 ai dám chống đối cô , nên lời nói của Lâm Khả Tâm làm cho Tần Hiểu Linh như
 núi lửa sắp phun trào: " Cô nói cái gì? Đồ đê tiện." Tần Hiểu Linh nói xong , hung
 hăng tát cho Lâm Khả Tâm một cái "Bốp ——"
 Bởi vì cái tát đột ngột nên cả người Lâm Khả Tâm choáng váng , quay vòng .
 "Đáng đời , gọi cô là đồ đê tiện cũng đúng , hừ ." Tần Hiểu Linh đắc ýnói , mang
 theo tiếng ong ong vang vọng trong biệt thự.
 Lúc này , một âm thanh quen thuộc thay thế giọng nói chói tai của Tần Hiểu
 Linh .
 " Tần Hiểu Linh , cô đang làm gì?" giọng nói phẫn nộ của Tư Đồ Viêm làm cho
 Tần Hiểu Linh sợ tới mức buông lỏng cổ tay của Lâm Khả Tâm ra , mà Tần Hiểu
 Linh vẫn nhưtrước , giả vờ bộ dáng vô tội.
 "Tư Đồ Ca Ca bây giờ sao anh mới dậy? Anh không biết vừa rồi người phụ nữ
 này mắng em không có gia giáo , rất khó nghe." Tần Hiểu Linh chẳng những ác
 nhân cáo trạng trước mà ngữ khí cũng trở nên đáng yêu ..
 Nghe Tần Hiểu Linh nói vậy , Lâm Khả Tâm không khỏi dở khóc dở cười , cô
 mắng cô ta khi nào? Rõ ràng cô ta còn chửi cô là 「Đồ Đê Tiện 」đó thôi
 Lâm Khả Tâm đứng dậy , không nhìn biểu tình của Tư Đồ Viêm , cũng không
 muốn cho anh nhìn thấy bộ dạng chật vật bây giờ của cô , thậm chí cô còn không
 ngờ anh giúp cô nói nữa.

Chương 66: Cô ấy là vợ của tôi
 Dù sao Lâm Khả Tâm nghe Tần Hiểu Linh kêu Tư Đồ Viêm là 「 Tư Đồ Ca 」
 thân thiết nhưvậy , thì phải biết quan hệ giữa bọn họ không đơn giản , hơn nữa
 đối với anh mà nói cô chỉ là 「người vợ trên hợp đồng 」 , ngoại trừ việc cô giúp
 anh giải quyết nhu cầu sinh lýthì còn lýdo gì để anh vì cô mà tức giận với Tần
 Hiểu Linh?
 Cúi đầu , Lâm Khả Tâm trong lòng có chút uỷ khuất , có chút bất đắc dĩ, còn có
 một loại chua xót trong máu tràn ra , mà cô cũng hiểu đây gọi là 「ghen 」 .
 Bất quá điều làm cho cô ngoài ýmuốn đó là , Tư Đồ Viêm không những không
 đồng tình với việc Tần Hiểu Linh đánh cô mà còn mở miệng răn dạy Tần Hiểu
 Linh” " Chửi không gia giáo? Chẳng lẽ Khả Tâm nói sai sao? Có ai mà có giáo dục
 mà hở chút là động tay động chân đánh người không? Giải thích dùm tôi!"
 Không nghĩ tới Tư Đồ Viêm vì Lâm Khả Tâm mà mắng mình , Tần Hiểu Linh
 nhất thời không vui , từ nhỏ đến lớn không ai đối với cô mà hung hăng nhưvậy ,
 huống chi người kia là người từ nhỏ cô đã thích ——Tư Đồ Ca , điều này nói cô
 làm sao chấp nhận được?
 "Tư Đồ Ca~~! Em và anh quen biết nhau lâu nhưvậy , anh thế nào vì một người
 phụ nữ không quen biết bao lâu mà lại mắng Hiểu Linh? Hơn nữa dù cho anh và
 cô ấy có xảy ra quan hệ nhưng em hiểu Tư Đồ Ca sẽ chỉ là vui đùa thôi , hơn nữa
 tuỳ lúc anh muốn em cũng có thể lên giường với anh."
 Nghe được 「lời nói hùng hồn 」 của Tần Hiểu Linh , Lâm Khả Tâm không biết
 nên khóc hay cười .
 Mà biểu tình của Tư Đồ Viêm càng lúc càng nghiêm túc: " Tần Hiểu Linh , tôi
 nghĩtôi phải nói rõ 2 việc : Một , tôi chưa bao giờ nghĩsẽ lên giường với cô , vì
 một chút tình cảm tôi đối với cô cũng không có ; hai, người mà cô kêu 「gặp dịp
 thì chơi 」 chính là vợ của tôi —— Lâm Khả Tâm."
 "Nhưthế nào có thể?"
 Bị Tư Đồ Viêm hung hăng cự tuyệt , đã tổn thương trái tim của Tần Hiểu Linh ,
 huống chi biết người lâu ngày mình thích đã kết hôn . . . . . . Tần Hiểu Linh nhất
 thời nhưsét đánh ngang tai .
 "Không thể nào ! Em chưa nghe chuyện anh kết hôn , hơn nữa anh cũng không có
 tổ chức hôn lễ a?" Tần Hiểu Linh vẫn không muốn chấp nhận sự thật.
 Tư Đồ Viêm cười lạnh một chút :" Ai nói kết hôn nhất định phải tổ chức hôn lễ?
 Không phải chỉ cần hôn thú là đủ rồi sao?"
 Nhìn thấy vẻ mặt nói thật của anh, Lâm Khả Tâm cứng ngắc quay đầu nhìn về
 phía Lâm Khả Tâm chứng thực: " Cô , cô là vợ của Tư đồ Ca?"
 Lâm Khả Tâm gật gật đầu , nghĩ đến vừa rồi trước mặt cô Tần Hiểu Linh bị Tư
 Đồ Viêm thẳng thắn cự tuyệt , tâm tình cô cũng trở nên tốt hơn nhiều , nhưng cô
 cũng thấy đáng thương cho Tần Hiểu Linh.
 Mặc dù lần này Tần Hiểu Linh thập phần đáng ghét nhưng tâm tình của cô ấy cô
 cũng có thể hiểu dù sao bỗng nhiên biết được người mình thích nhiều năm có
 hôn ước , ai mà không khó chịu chứ?
 Quả nhiên , khổ sở cùng phẫn hận hỗn loạn ở trong Tần Hiểu ,hướng về Lâm
 Khả Tâm nói: " Đồ Đê Tiện ! Cô ! Cho dù cô và Tư Đồ Ca có kết hôn tôi cũng sẽ
 không nhận thua , một ngày nào đó tôi sẽ đoạt Tư Đồ ca từ tay cô , đừng đắc ý
 sớm ! Hừ." Nói xong , Tần Hiểu Linh quay đầu bỏ chạy.
 Chương 67 : Bồi thường .
 "Em có sao không?" Tư Đồ Viêm bước lại khều lên vai của Lâm Khả Tâm , cô
 quay đầu nở nụ cười đau xót: "Em không sao , anh không cần lo cho em. . . . . .Em
 đi làm đồ ăn đây."
 "Chờ chút," Tư Đồ Viêm bỗng nắm vai của Lâm Khả Tâm lại: " Em không cần
 làm , chúng ta ra ngoài ăn."
 "Không cần như vậy , em thật sự không sao." Lâm Khả Tâm biết anh tốt bụng
 nhưng cô thật lòng không muốn phiền toái nhưthế.
 Nhưng Lâm Khả Tâm đã quên rằng chỉ cần anh nhận định một việc thì sẽ không
 dễ dàng mà thoả hiệp: " Lâm Khả Tâm , chẳng lẽ em đã quên trên hợp đồng có
 ghi rõ mọi việc em phải theo yêu cầu của anh không được làm ngược lại sao?"
 "Lại là hợp đồng. . . . . ." Lâm Khả Tâm thở dài nhưng lần đầu tiên cô phát hiện ra
 cô cho rằng thực hiện theo hợp đồng cũng không tồi .
 "Vậy em có đi hay không?" Tư Đồ Viêm giả bộ hồ đồ hỏi han .
 Mà Lâm Khả Tâm cũng không vui trừng mắt liếc anh một cái: " Anh thì lúc nào
 cũng đem hợp đồng ra áp bức em , em lại thế nào có thể không nghe theo?" Tuy
 ngoài miệng nói vậy nhưng trong lòng cảm thấy rất ngọt ngào.
 Tư Đồ Viêm ôm vai của cô đi ra ngoài xe , một bên hỏi: " Vậy giờ em muốn ăn
 gì?"
 "Bánh ngọt." Lâm Khả Tâm không hề nghĩngợi trả lời
 "Bánh ngọt sao? Được , chúng ta đi ăn bánh ngọt"
 Nói xong , Tư Đồ Viêm chở Lâm Khả Tâm đến tiệm bánh ngọt tên là 「Ba Lạc
 Khắc 」, ngồi trong quán bánh ngọt , Lâm Khả Tâm nhìn xung quanh , nơi này
 tuy rằng không lớn nhưng trang trí rất tinh tế ; các thứ đều theo cách thức Châu
 Âu , trên tường có vẽ hoa văn , làm cho người ta cảm thấy như ở Châu Âu.
 "Thích nơi này sao?" Tư Đồ Viêm chọn bánh , thấy Lâm Khả Tâm đang nhìn tiệm
 bánh , thuận tiện hỏi một câu .
 Lâm Khả Tâm gật gật đầu: " ừ , nơi này rất được , bất quá nơi này nằm trong chỗ
 hẻo lánh nhưvậy anh thế nào tìm ra được?"
 Đối với câu hỏi của cô , Tư Đồ Viêm cũng không vội trả lời mà hỏi ngược lại: "
 Đúng rồi , em đã từng nghe qua trường quýtộc St.Louis chưa?"
 Lâm Khả Tâm nghĩ nghĩsau đó nhất thời lộ ra vẻ mặt kinh ngạc: " Em biết, em
 biết ! Trường đó chỉ có học sinh có tiền mới có thể học , học phí rất mắc đúng
 không? Trung học anh đã từng học ở đó sao?"
 Tư Đồ Viêm nghe vậy , lắc lắc đầu: " Không phải anh , là người em họ của anh ,
 chẳng qua lúc ấy nó chuyển trường nên ba mẹ nó kêu anh đi xem trường nên anh
 mới biết được ở đây có tiệm bánh này."
 " Người em họ của anh?" Lâm Khả Tâm lo lắng nhíu mày: " Vậy có phải rất giống
 anh không?"
 Chương 68 :Câm Miệng !
 "Nói thế nào đây. . . . . .Bọn anh rất giống nhau nhưng tính cách thì khác nhau rất
 nhiều , A Niệm là người theo truyền thống , nó là đứa tính cách tốt , ôn hoà thiện
 lương , không làm cho ba mẹ hay phải lo lắng ."
 Nói đến người em họ của mình , Tư Đồ Viêm nở nụ cười ôn nhu , điều này làm
 cho Lâm Khả Tâm ngoài ýmuốn , lúc này cô mới phát hiện ra là : Từ lúc cô quen
 biết anh đến giờ ít khi nào nghe anh nhắc đến gia đình của mình thậm chí không
 thấy ba mẹ của anh gọi tới . . . . . . thật không biết ba mẹ anh là người nhưthế
 nào?
 "Đúng rồi , em chưa bao giờ nghe anh nói về gia đình của anh , ba mẹ anh đâu?
 Tính cách họ ra sao?Có ở chung không?"
 Lâm Khả Tâm thấy Tư Đồ Viêm nói đến người em họ của mình vui vẻ nhưvậy
 nên cô tưởng anh sẽ cao hứng khi nhắc tới gia đình của mình , không nghĩtới sau
 khi cô hỏi, sắc mặt anh liền thay đổi , cả người lạnh xuống .
 Thấy anh trầm mặc , cô không khỏi có chút kì quái.
 "Anh sao vậy? Sao tự nhiên không nói gì? Em nói sai gì rồi sao? Hay là em hỏi
 những thứ không nên hỏi? Nếu em có làm thế thì em sẽ giải thích , đối. . . . . ."
 Ba chữ 「 Thật xin lỗi 」 Lâm Khả Tâm còn chưa kịp nói xong , thì Tư Đồ Viêm
 đã lạnh lùng lỗ mãng nói ra một câu: " Câm miệng."
 "Hả?"
 "Anh nói , câm miệng." Tư Đồ Viêm liếc một cái sau đó ra lệnh: " Lâm Khả Tâm ,
 em nhớ kĩ từ nay về sau không được chủ động hỏi chuyện của anh , có nghe
 không?"
 "Được.” Lâm Khả Tâm tuy rằng bên ngoài đáp ứng nhưng trong lòng lại rối mờ
 rối mịt.
 Thật ra , cô cũng không có nói gì chỉ hỏi ba mẹ anh thế nào , sao anh lại nổi giận
 nhưvậy? Đúng là người quái dị , dừng một chút , trong lòng Lâm Khả Tâm lại
 nghĩ, thật biết cách làm cho người khác tò mò, rốt cuộc gia đình nhưthế nào lại
 nuôi dưỡng ra một đứa con nhưTư Đồ Viêm chứ ?
 Cứ nhưvậy , hai người không nnói thêm gì nữa , cho đến khi ăn xong , rồi về ,
 ngồi trên xe , Lâm Khả Tâm nhìn ra ngoài cửa sổ bỗng phát hiện con đường
 không giống :" Aida , chúng ta không phải về nhà sao? Hiện tại còn đi đâu?"
 Tư Đồ Viêm nhưcòn chưa nguôi giận , chỉ nói ra ba chữ: 「Dân Chính Cục 」 .
 "Dân chính cục?!" Lâm Khả Tâm ngạc nhiên nhìn anh: " Đi Dân Chính Cục làm
 gì?"
 "Làm hôn thú"- Vẫn vậy , Tư Đồ Viêm chỉ nói ngắn gọn , kiểu nhưchỉ là chuyện
 nhỏ.
 Chuyện này có thể nhỏ với anh nhưng với Lâm Khả Tâm mà nói là tin tức động
 trời..
Phan_1
Phan_2
Phan_3
Phan_4
Phan_5
Phan_6
Phan_7
Phan_9
Phan_10
Phan_11
Phan_12
Phan_13
Phan_14
Phan_15
Phan_16
Phan_17
Phan_18
Phan_19
Phan_20
Phan_21
Phan_22
Phan_23
Phan_24
Phan_25
Phan_26
Phan_27
Phan_28
Phan_29
Phan_30
Phan_31
Phan_32
Phan_33 end
Phan_Gioi_thieu
Nếu muốn nhận thông tin bài viết mới của trang thì like ở dưới hoặc truy cập trực tiếp CLICK

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Mẹo Hay   Trà Sữa   Truyện Tranh   Room Chat   Ảnh Comment   Gà Cảnh   Hình Nền   Thủ Thuật Facebook  
Facebook  Tiện Ích  Xổ Số  Yahoo  Gmail  Dịch  Tải Opera  Đọc Báo 

Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian

C-STAT .
Snack's 1967